Chuyển nhượng đầy drama, cuồng loạn và dòng tiền bất tận – Nhưng ai là người chiến thắng?

Admin

04/09/2025 12:05

Hãy nêu tên một kỳ chuyển nhượng nào kịch tính hơn. Hoặc ít nhất là một kỳ chuyển nhượng bao quát hơn, một sản phẩm giải trí đầy cảm xúc, chiến lược và cốt truyện. Chúng ta phải đọc lại con số, bởi vì con số của Premier League luôn là con số của thời kỳ bùng nổ. Kỷ lục 3,1 tỷ bảng đã chi tiêu! Kỷ lục lỗ giao dịch 1,4 tỷ bảng! Top 5 đội bóng Premier League chi nhiều hơn (tính tổng) cho cầu thủ so với cả năm giải đấu lớn cộng lại.

Tại thời điểm này, cần trả lời hai câu hỏi chính. Thứ nhất, ai đã thắng kỳ chuyển nhượng? Bởi vì kỳ chuyển nhượng có thể và sẽ được thắng. Các bàn thắng, danh hiệu, bảng cân đối kế toán sẽ cho chúng ta biết điều này. Và thứ hai, điều đó có ý nghĩa gì? Câu hỏi thứ hai dễ trả lời hơn, bởi vì về cơ bản, nó không quan trọng. Premier League là một sàn giao dịch giải trí, thu nhập của nó liên quan trực tiếp đến mức độ tiếp cận, thu hút và lượng người xem. Có mấy ai quan tâm đến ý nghĩa, họ chỉ cần các sự kiện truyền thông.

Giá trị thực sự của cầu thủ vì thế không còn quan trọng , Premier League một lần nữa đã bòn rút tài sản từ Bundesliga một cách đầy chiến thắng. Bournemouth trả lương cao hơn hầu hết Serie A. Ligue 1 kiếm được lợi nhuận 250 triệu bảng trong kỳ chuyển nhượng này, Premier League lỗ 1,4 tỷ bảng, con số sẽ khiến nhiều người nghĩ họ đã ký nhiều hợp đồng với các ngôi sao hàng đầu. Thực tế thì các câu lạc bộ Premier League chỉ ký hợp đồng với hai cầu thủ trong top 25 Quả bóng vàng năm ngoái, Florian Wirtz và Viktor Gyökeres, và không có ai trong top 10.

Hugo Ekitiké, khoản phí chuyển nhượng lớn thứ ba trong kỳ chuyển nhượng vĩ đại nhất lịch sử, là một cầu thủ rất tốt. Nhưng anh vẫn chưa có lần ra sân nào cho đội tuyển Pháp. Alexander Isak, viên ngọc của kỳ chuyển nhượng, được lặp đi lặp lại là tiền đạo xuất sắc nhất châu Âu. Thật sao? Châu Âu không nghĩ vậy. Châu Âu cho rằng đó là Ousmane Dembélé, Kylian Mbappé, Erling Haaland, Harry Kane hay thậm chí Robert Lewandowski (37 tuổi, 44 bàn mùa trước).

Quyết định hủy vụ chuyển nhượng của Marc Guéhi sang Liverpool của Crystal Palace là câu chuyện lớn ngày cuối kỳ chuyển nhượng. Một lần nữa, điều đó không thực sự quan trọng. Điều quan trọng là hoạt động thương mại thực sự. Nếu có sự cuồng loạn ở đây, sự cuồng loạn đó là một công cụ then chốt trong sự thống trị tự nuôi dưỡng của Premier League. Lần đầu tiên mùa hè này, có cảm giác kỳ chuyển nhượng đã được vũ khí hóa đúng cách như một phần của sản phẩm, với các cuộc cạnh tranh giữa các câu lạc bộ, sự thống trị trên mạng xã hội, và sự quan tâm toàn cầu được dẫn dắt qua drama bất tận. Theo thông tin chưa chính thức, kỳ chuyển nhượng Premier League đã tạo ra mức độ tiếp cận trực tuyến lớn hơn cả Club World Cup nam và Euro nữ, cả hai đều là các giải đấu bóng đá thực sự.

Mọi người giờ đây đều bị kéo vào lốc xoáy này, từ động lực chủ sở hữu siêu sao mới và sự suy giảm quyền lực của huấn luyện viên, đến các nhà phát thanh và nhà báo, những người mà danh tiếng giờ đây phụ thuộc vào dự đoán về việc bán cầu thủ – điều đặc biệt kỳ lạ vì thường đây không thực sự là báo chí; không phải là kiểm chứng ba nguồn hay làm nổi bật những sự thật bất tiện, mà là quyền tiếp cận để đổi lấy việc lặp lại những gì được yêu cầu, một kênh thuê mướn trong quá trình đàm phán.

Vậy thì ai đã thắng kỳ chuyển nhượng? Câu trả lời rõ ràng là Liverpool, bởi họ đã ký hợp đồng với những cầu thủ nổi bật nhất trong khi cân đối sổ sách một cách xuất sắc, đồng thời chiến thắng trong cuộc đấu tay đôi kỳ lạ với chủ sở hữu của Newcastle. Liệu điều này có chuyển hóa thành thành công bóng đá? Họ có chất quá nhiều vào một số vị trí của đội? Một drama đầy tính nhân văn giờ đây phải diễn ra. Isak chưa sút bóng trong bốn tháng và phải làm điều đó dưới một bức tường ồn ào quá mức. Dù sao, đó sẽ là một cảnh tượng hấp dẫn. Một lần nữa, sản phẩm chiến thắng.

Eberechi Eze

Ở những nơi khác, Arsenal đã cải thiện đội hình ở mọi vị trí đúng đắn, nhưng giờ phải đối mặt với áp lực của việc đã có đầy đủ. Tottenham đã chiêu mộ tốt. Xavi Simons có thể là một bản hợp đồng tuyệt vời nếu mọi thứ thuận lợi. Newcastle giờ có một đội hình cân bằng và một cảm giác tức giận muốn phục thù hữu ích. Fulham và Crystal Palace sẽ bị xem là những kẻ thua cuộc trong kỳ chuyển nhượng. Cả hai có lẽ sẽ ổn. Manchester United cuối cùng cũng đã ký hợp đồng với một thủ môn 23 tuổi.

Nhưng thật hấp dẫn khi kết luận rằng những người chiến thắng thực sự của kỳ chuyển nhượng vĩ đại nhất là Chelsea, những người không chỉ thắng kỳ chuyển nhượng mà còn cả mùa hè. Chelsea kiếm được 90 triệu bảng từ Club World Cup. Họ bán hơn 300 triệu bảng các cầu thủ không mong muốn, một dấu hiệu cho thấy có một người môi giới lão luyện điều hành có thể thực sự hữu ích khi bạn vừa môi giới vừa giao dịch.

Chủ yếu, Chelsea đã thắng vì họ giờ đây đã trở thành chuẩn mực, đã biến mọi người khác thành Chelsea, đã cho thấy họ đang hoạt động vượt trước đường cong. Có vẻ như các quy tắc tài chính thực sự có thể bị phá vỡ. Thắng giải đấu ở Mỹ. Bán một tòa nhà. Bán đội nữ. Thuê một huấn luyện viên sẵn sàng vung rìu một cách vui vẻ. Chủ yếu, Chelsea dường như đã hiểu trước mọi người một động lực cấu trúc chính đằng sau thương mại siêu tốc mùa hè này, rằng các quy tắc PSR có thể uốn nắn, rằng cách để khiến chúng hoạt động cho bạn là cứ tiếp tục giao dịch, tiếp tục luân chuyển tiền.

Và ở khía cạnh này, bóng đá một lần nữa đang nói với chúng ta điều gì đó. Có một sự song song hấp dẫn giữa thành công tài chính toàn cầu rực rỡ của Premier League và sự co hẹp tài chính đồng thời, sự thất bại xã hội của nước Anh. Sự có mặt của các ông chủ nghười Mỹ đã làm thay đổi cuộc chơi. Tiền phải đi đâu đó. Cứ tiếp tục di chuyển nó và không ai thực sự thua cuộc. Kết quả trên sân ra sao, có lẽ không phải mà mục đích của họ.

Bạn đang đọc bài viết "Chuyển nhượng đầy drama, cuồng loạn và dòng tiền bất tận – Nhưng ai là người chiến thắng?" tại chuyên mục Thể thao. Mọi bài vở cộng tác xin gửi về địa chỉ email ([email protected]).