Bỏ 15 tỷ mua biệt thự ngoại thành, 10 năm sau giá tăng lên 80 tỷ, người đàn ông thừa nhận: “Tôi bất an vì cuộc sống này quá mong manh”

Admin

26/08/2025 17:00

Từng tự hào vì khoản đầu tư “một vốn năm lời” khi căn biệt thự ngoại thành tăng giá gấp 5 lần sau 10 năm, nhưng ở tuổi xế chiều, người đàn ông này lại thừa nhận vẫn thấy bất an. Khối tài sản hàng trăm tỷ đồng không giúp ông tìm được sự an yên, khi nỗi lo quản lý, con cái và sức khỏe ngày một lớn dần.

Cách đây 10 năm, ông N.V.B. – một nhà đầu tư tại Hà Nội – quyết định bỏ ra 15 tỷ đồng để mua một căn biệt thự trong khu đô thị lớn tại Gia Lâm. Thời điểm đó, quyết định này từng bị gia đình và người thân phản đối, cho rằng với số tiền ấy ông hoàn toàn có thể chọn một căn nhà phố ở trung tâm thay vì "ôm đất quê" khi xung quanh vẫn chỉ là những cánh đồng.

Thực tế đã chứng minh tầm nhìn dài hạn. Đến năm 2020, căn biệt thự được môi giới chào mua 63 tỷ đồng, và hiện nay giá trị ước tính lên tới khoảng 75–80 tỷ đồng, gấp hơn 5 lần vốn ban đầu.

Không dừng lại ở đó, năm 2015, ông tiếp tục chi 4 tỷ đồng mua căn nhà phố tại một khu đô thị ở Hưng Yên. "Ngày ấy, họ hàng còn cười bảo tôi mua nhà chẳng khác gì nhà ở quê. Nhưng bây giờ căn nhà phố ấy đã có giá khoảng 25 tỷ đồng," ông kể. Ngoài ra, ông còn bỏ gần 10 tỷ đồng để mua một căn nhà đất trong ngõ trên đường Hoàng Quốc Việt, song đến nay tài sản này mới chỉ tăng gần gấp đôi.

Khi nhìn lại khối tài sản của mình, ông N.V.B. thừa nhận tự hào về những quyết định đầu tư. Tuy nhiên, sau nhiều biến cố trong cuộc sống, ông cũng thấm thía một thực tế khác: "Người ngoài nhìn vào tưởng tôi sung sướng, nhưng nhiều lúc tôi chỉ thấy nặng nề. Nhà nhiều thì cũng chỉ ở được một nơi, còn lại bỏ trống. Mỗi năm mất hàng chục triệu để thuê người trông nom, dọn dẹp, bảo dưỡng chưa kể cho thuê cũng phải dành thời gian quản lý".

Gia đình ông cũng không ít lần tranh luận về chuyện tài sản. Con cái phần lớn muốn ở trong nội đô để tiện học tập, làm việc, trong khi biệt thự và nhà phố ngoại thành lại ít được sử dụng. "Có lúc tôi tự hỏi: mình tích lũy nhiều như thế, nhưng giá trị cho cuộc sống hiện tại liệu có bao nhiêu? Tài sản thì lớn, nhưng niềm vui lại mong manh," ông tâm sự.

Một nỗi canh cánh khác của ông N.V.B. là câu chuyện dạy dỗ con cái. "Nhiều khi tôi lo, tài sản nhiều quá khiến con cái nhìn vào rồi ỷ lại, không còn nỗ lực phấn đấu như mình ngày trước. Tôi dành cả đời để kiếm tiền, nhưng lại không dành đủ thời gian cho con cái. Giờ nhìn lại, tôi sợ nhất là chúng không trưởng thành thực sự," ông trải lòng.

Ông N.V.B. thừa nhận, sai lầm lớn nhất của mình là chỉ mải miết nghĩ đến việc tích lũy cho con cháu mà quên mất chính bản thân. "Mình cứ nghĩ phải gom thật nhiều nhà, nhiều đất để lại cho con. Nhưng đến khi về già mới thấy, con cái nếu không trưởng thành, không tự lập thì dù có cả núi tài sản cũng chẳng đủ. Một đời làm lụng, đáng lẽ tôi nên biết dành thời gian tận hưởng, chăm sóc sức khỏe, và tích lũy một khoản dự phòng vừa đủ. Chỉ cần một mái nhà vững chắc, một quỹ an toàn khi về hưu là đã yên tâm rồi."

Ông cũng nhìn lại, giá trị của cuộc đời không nằm ở số lượng bất động sản hay số tiền ghi trên giấy tờ. "Tài sản có thể tăng gấp 5, gấp 10 lần, nhưng tuổi già chỉ có một. Những năm tháng sung sức nhất tôi đã vùi đầu vào công việc, giờ mới tiếc vì không đi du lịch nhiều hơn, không dành đủ thời gian bên vợ con, cha mẹ. Đến khi ngồi tính toán lại, tôi nhận ra hạnh phúc không nằm ở chỗ có bao nhiêu bất động sản, mà ở những phút giây được sống nhẹ nhõm, không lo nghĩ."

Theo ông N.V.B. một đời người nên gói gọn ở chỗ: có một tài sản để an cư, một khoản dự phòng để ứng phó rủi ro, còn lại hãy dành cho trải nghiệm và tận hưởng. "Giờ già rồi, tôi mới thấm câu: của cải nhiều chưa chắc là giàu, an yên mới thật sự là giàu. Lẽ ra, tôi nên chọn cuộc sống đơn giản hơn, thay vì mang trên vai gánh nặng quản lý hàng loạt căn nhà."